Lời đáp từ của Thầy nhân ngày sinh nhật lần thứ 77
NỘI DUNG MÔ TẢ
Hôm nay nhân ngày sinh nhật của Thầy 77 năm, các con là những người tổ chức mừng sinh nhật Thầy lần đầu tiên, đó cũng là ngày mừng cho con người trên thế gian này sẽ có một nền đạo đức nhân bản – nhân quả. Nền đạo đức nhân bản – nhân quả sẽ đem lại hạnh phúc cho muôn người, muôn nhà. Người dựng lại đạo đức đó là Thầy. Khi Thầy chưa khởi xướng thì có bao giờ ai được nghe những danh từ đạo đức không làm khổ mình, khổ người và khổ chúng sanh chưa? Có bao giờ ai nghe được những danh từ đạo đức nhân bản – nhân quả chưa? Từ ngày bộ sách “Đường Về Xứ Phật” ra đời mới có những danh từ này. Phải không các con?
Quý bạn đọc vui lòng chọn định dạng pdf hoặc epub, rồi nhấn nút “Đọc” để đọc toàn bộ nội dung tư liệu. Dưới đây là vài trích đoạn trong lời đáp từ của Thầy:
LỜI ĐÁP TỪ CỦA THẦY
(Tại lễ mừng sinh nhật lần thứ 77(17/9/1928 – 17/ 9/2004), được Phật tử tổ chức trọng thể lần đầu tiên tại Tu viện Chơn Như)
“Trước ngày mừng sinh nhật Thầy, những bài thơ văn của các con đã ca ngợi, chúc tụng Thầy và nói lên những tâm tư nguyện vọng tha thiết tìm cầu sự giải thoát thấm đượm tình thương gia đình, tình nghĩa Thầy trò, tình yêu quê hương Tổ quốc và bổn phận trách nhiệm đối với Phật giáo, nhất là những lời hứa hẹn cố gắng, bền chí tu tập rất là tuyệt vời, nhưng nói không bằng thực hành các con ạ!
Nói được phải làm được, các con phải nghe theo lời dạy của Thầy: Trước tiên là phải sống đúng giới luật, chính giữ gìn giới luật được nghiêm túc là các con đã dâng lên mừng sinh nhật Thầy.
Giữ gìn giới luật nghiêm túc là mừng sinh nhật Thầy mới đầy đủ ý nghĩa của sinh nhật, nó đem lại lợi ích cho các con là thân tâm của các con thanh thản, an lạc và vô sự, đó là một nguồn vui giải thoát thật sự, không còn lời nói suông để mừng sinh nhật Thầy nữa. Phải không các con?
Các con dùng những lời tán thán, ca ngợi để mừng sinh nhật Thầy, Thầy không vui mừng vì nó là lời nói suông không có ý nghĩa của sinh nhật Thầy. Mừng sinh nhật Thầy các con phải siêng năng tu tập như thế nào để có những kết quả bất động tâm trước các ác pháp và các cảm thọ, nhất là phải giữ gìn giới luật nghiêm túc như trên đã nói. Làm được như vậy là các con đã báo đáp ơn Phật, ơn Thầy và dâng lên những kết quả ấy để mừng sinh nhật Thầy thật tuyệt vời là mang đầy đủ ý nghĩa.”
…
“Thầy buồn vì các con nói được mà không làm được, Thầy buồn vì viễn ảnh Phật giáo ngày nào đó sẽ mất đi, Phật giáo mất đi là một sự thiệt thòi rất lớn cho loài người trên hành tinh này.
Phật giáo mất đi, dù các con có mừng sinh nhật Thầy đến hàng ngàn vạn lần có ích gì. Phải không các con? Có chúc tụng, ca ngợi Thầy bằng gì đi nữa thì Thầy cũng sẽ ra đi, ra đi mãi mãi và như vậy mọi người trên hành tinh sẽ không còn chỗ nương tựa, sẽ đau khổ triền miên bất tận, nhất là các con rất đau khổ như gà con mất mẹ chỉ còn biết cất tiếng kêu mẹ chiu chích đau thương.”
…
“Các con hãy nhớ những lời Thầy dạy ngày hôm nay nhưng ngày xưa là những lời Đức Phật dạy. Ngày xưa Đức Phật nói được làm được, ngày nay Thầy nói được làm được, còn các con thì sao?
Phải cố gắng lên các con ạ! Bắt đầu từ giới luật, đừng xem thường những giới nhỏ nhặt, phải sợ trước những lỗi nhỏ nhặt, có cảnh giác và tu tập như vậy giới luật mới được nghiêm chỉnh. Giới luật được nghiêm chỉnh thì 37 phẩm trợ đạo các con tu tập không còn khó khăn, không có mệt nhọc, không có phí sức.
Giới luật là nền đạo đức nhân bản – nhân quả, sống không làm khổ mình khổ người. Nếu nền đạo đức ấy còn thì Phật giáo còn, nền đạo đức ấy mất là Phật giáo mất. Phật giáo còn là còn chỗ đất đứng cho mọi người trên hành tinh này”.
…
“Ngày nay Thầy ra công dựng lại và làm sáng tỏ những gì của Phật giáo đã bị dìm mất, nếu không khéo Phật giáo sẽ bị dìm mất đi một lần nữa thì nhân loại sẽ bị thiệt thòi và con người trên hành tinh này sẽ giành giật, đánh đập nhau mãi mãi. chiến tranh thế giới không bao giờ dứt, loài người sinh ra vốn đau khổ lại càng đau khổ hơn.
Các con có thấy chăng? Suốt 25 thế kỷ nay chiến tranh liên miên bất tận. Tại sao Đạo Phật có mặt trên hành tinh này mà không có hòa bình thế giới. Tại sao và tại sao vậy?
Đừng hỏi tại sao? Phật giáo chỉ còn có cái tên chứ nền đạo đức không làm khổ mình khổ người của Phật giáo đã chết từ khi ông A Nan tịch.
Phật giáo chỉ sống có một trăm năm, về sau này người ta đã đưa giáo pháp của ngoại đạo vào Phật giáo rồi chia manh mún Phật giáo ra nhiều hệ phái khác nhau để tranh giành quyền lợi, như vậy mới có chùa Đế Thiên, Đế Thích là kỳ quan thế giới; như vậy mới có chùa to Phật lớn khắp nơi trên thế giới mọc lên như nấm.
Hôm nay nhân ngày sinh nhật của Thầy 77 năm, các con là những người tổ chức mừng sinh nhật Thầy lần đầu tiên, đó cũng là ngày mừng cho con người trên thế gian này sẽ có một nền đạo đức nhân bản – nhân quả. Nền đạo đức nhân bản – nhân quả sẽ đem lại hạnh phúc cho muôn người, muôn nhà.
Người dựng lại đạo đức đó là Thầy. Khi Thầy chưa khởi xướng thì có bao giờ ai được nghe những danh từ đạo đức không làm khổ mình, khổ người và khổ chúng sanh chưa? Có bao giờ ai nghe được những danh từ đạo đức nhân bản – nhân quả chưa? Từ ngày bộ sách “Đường Về Xứ Phật” ra đời mới có những danh từ này. Phải không các con?
Những danh từ này đã tiêu biểu làm cho mọi người chú ý và lắng nghe tiếng nói Phật giáo chân chánh. Từ những danh từ này nó sẽ đi vào tâm hồn của mỗi người và nó sẽ biến dần qua từng hành động sống của mọi người sẽ không làm khổ mình, khổ người, khổ chúng sanh.
Nhờ đó trên hành tinh này sẽ có nền đạo đức nhân bản – nhân quả, sống không làm khổ mình khổ người. Muốn được vậy và sự lan rộng nhanh chóng hơn thì phải do nơi sức lực của các con, nơi trí óc và những chất xám của các con. Những gì các con đã ghi chép, đã viết ra đều là tiếp tay với Thầy dựng lại Phật giáo. Từ lâu Thầy đã hằng mong ước có những cây bút, có những đầu óc sáng suốt vì hạnh phúc của loài người mà sách tấn nhau để giữ gìn giới luật nghiêm chỉnh; vì hạnh phúc của loài người mà khích lệ nhau tu tập xả tâm ly dục ly ác pháp; vì hạnh phúc của loài người mà các con viết lên từng kinh nghiệm tu tập những hành động đạo đức nhân bản – nhân quả để phổ cập đến hang cùng, ngõ hẻm, bất cứ nơi đâu cũng có đạo đức này.
Mừng sinh nhật Thầy chính là những ngòi bút của các con viết lên những gương hạnh sống, nhưng gương hạnh sống rất quan trọng hơn lời nói suông các con ạ!
Các con viết được thì phải làm được, viết được mà không làm được là người Phật tử phỉ báng Phật, phỉ báng Thầy.”
…
“Nếu đạo đức nhân bản – nhân quả này mà không dựng lại được cho loài người thì con người sẽ bị tiêu diệt, chính nó tiêu diệt lấy nó…
Hôm nay Thầy tuyên bố để rồi ngày mai các con sẽ thấy lời nói này không sai.
Ôi! Nghĩ đến ngày con người tự diệt mà lòng thương đau, xót xa vô cùng. Tuy rằng Thầy đã ra đi những nỗi đau thương vẫn còn ấp ủ trong lòng. Dù bất cứ ở nơi đâu Thầy vẫn thương những người đệ tử của mình đang sống trên hành tinh này không đủ phước duyên để thọ hưởng những đạo đức nhân bản – nhân quả, không làm khổ mình khổ người, một đạo đức sâu mầu cao thượng tuyệt vời mà chỉ Phật giáo mới có mà thôi!”
…
THÔNG TIN TÁC GIẢ
BÌNH LUẬN
VIẾT BÌNH LUẬN
THÔNG TIN BỔ SUNG
-
Tác giả
Trưởng lão Thích Thông Lạc
-
Chuyển ngữ bởi
Thích Nữ Liên Ngọc
-
Thời gian
17/9/2004
-
Khổ giấy
13x20.5 cm
-
Số trang
14
-
Thể loại
Bên Thầy học đạo
-
Dữ liệu
file pdf, epub
-
Ngôn ngữ
Tiếng Việt
-
Phù hợp cho
Máy tính, máy tính bảng, smartphone
Ban biên tập
“Hôm nay nhân ngày sinh nhật của Thầy 77 năm, các con là những người tổ chức mừng sinh nhật Thầy lần đầu tiên, đó cũng là ngày mừng cho con người trên thế gian này sẽ có một nền đạo đức nhân bản – nhân quả. Nền đạo đức nhân bản – nhân quả sẽ đem lại hạnh phúc cho muôn người, muôn nhà qua từng hành động sống không làm khổ mình, khổ người và khổ chúng sanh.” (Trưởng lão Thích Thông Lạc)