NỘI DUNG MÔ TẢ
Đức Phật dạy: “Con người là thừa tự của nghiệp”, nghĩa là con người từ nghiệp sanh ra, nghiệp là chủ nhân của loài người, nghiệp thường sai khiến con người, nghiệp là quyến thuộc, là điểm tựa của con người và phân chia con người tốt, xấu. Nghiệp xuất phát từ hành động của thân, miệng, ý do vô minh điều khiển, nghĩa là nghiệp cũ có rồi tạo nghiệp mới, do vậy mà chúng ta luôn luôn trôi lăn trong sáu nẻo luân hồi là do chỗ nghiệp này.
Trưởng lão Thích Thông Lạc giảng về những gì thông hiểu cần thông hiểu, và nghiệp nhân quả là một vấn đề người cư sĩ cần phải thông hiểu. Trong bài giảng này, Trưởng lão dạy về nghiệp, về nhân quả bệnh tật và khoẻ mạnh, nhân quả yểu tử và trường thọ, nhân quả xấu xí và xinh đẹp, nhân quả quyền thế uy tín, nhân quả giàu và nghèo, nhân quả hạ liệt và cao quý. Quý bạn đọc vui lòng nhấn vào nút “Phát” ở trên để nghe toàn bộ nội dung album pháp âm này.
Ban biên tập
“Đây quý thầy nghe tiếp, nhất là những người cư sĩ đang ở giai đoạn tu tập thứ nhất phải lắng nghe và chú ý cho kỹ. Nghĩa là các vị còn sống ở trong gia đình, còn vợ, còn con, còn cha mẹ, anh em, bạn bè thân thuộc, bà con xóm làng, không phải là người xuất gia đã bỏ tất cả, thì quý vị lắng nghe bài so sánh này để biết được nghiệp nó chi phối và phân chia ra con người có ưu liệt và có tốt xấu đó. Vậy thì quý vị phải lắng nghe cho kỹ để biết được, để thực hiện được những gì mà chúng ta cần phải chấm dứt, phải đoạn dứt nó.” (Trưởng lão Thích Thông Lạc)
Ban biên tập
“Nghiệp là chủ nhân tức là nó sẽ sai chúng ta, nó sai, nó làm chủ chúng ta. Nó sai chúng ta làm cái gì chúng ta làm cái nấy. Bởi vì khi chúng ta quen cái đó rồi, khi thói quen đó khởi lên, nó muốn cái gì đó thì chúng ta không ngăn chặn được nó. Cho nên đương nhiên cái đó là nghiệp sai chúng ta làm điều đó.” (Trưởng lão Thích Thông Lạc)
Ban biên tập
“Thứ nhất chúng ta phải hiểu nó, nghiệp là một cái thói quen của chúng ta. Nghĩa là một người mới sinh ra họ chưa biết ghiền thuốc đâu, họ cũng chưa biết ghiền rượu đâu, nhưng mà lớn lên rồi gặp môi trường bạn bè hoặc những người ở trong nhà buôn bán rượu này kia thì bắt đầu họ nếm thử chút chút. Ban đầu họ thấy đắng, cay, hôi, họ không có uống được nhưng lần chút, lần chút họ lần lần thấm nhuần, lần lần họ quen đi, tới chừng họ trở thành ghiền đi. Mà trở thành ghiền tức là nó đã trở thành nghiệp rồi.” (Trưởng lão Thích Thông Lạc)
Ban biên tập
“Con người là thừa tự của nghiệp” (Trưởng lão Thích Thông Lạc)