Ấn bản điện tử liên quan
Quay lạiTu Định Vô Lậu diệt ngã, xả tâm, ly dục, ly ác pháp, mà sống độc cư trong thất hoặc nhập thất tu tập thì chẳng bao giờ có kết quả. Tu Định Vô Lậu chỉ có tu trong các đối tượng. Định Vô Lậu là tu trên nhân tướng, do đó người nào cũng phải tu như vậy. Định Vô Lậu không có đặc tướng riêng.
Quả A La Hán là quả bất động tâm trước ác pháp và cảm thọ, tâm họ vô lậu hoàn toàn. Người nào biết thương yêu và tha thứ cho mọi lỗi lầm của người khác với lòng yêu thương chân thật là người chứng quả A La Hán. Muốn nhận xét về một người chứng quả A La Hán thì chỉ ở gần bên người đó một thời gian nhận xét qua đức hạnh, giới luật của họ thì biết rõ.
Những Lời Gốc Phật Dạy – Tập 2
Do lời di chúc trước khi Phật nhập Niết Bàn: “Này các Tỳ kheo, sau khi Ta nhập Niết Bàn thì các thầy hãy lấy giới luật và giáo pháp của Ta làm thầy, làm chỗ nương tựa vững chắc”. Do lời dạy này, chúng ta đặt trọn lòng tin nơi Pháp Bảo và cố gắng hết sức tận cùng, nỗ lực siêng năng tu tập không dám biếng trễ, không lùi bước trước mọi hoàn cảnh hiểm nguy và mọi sự khó khăn, thì chúng ta sẽ là người chiến thắng.
Lớp Chánh Kiến – Buổi 11: Tổ chức khất thực – Đường đi nhân quả con người (nam)
Đầu tiên chúng ta giới thiệu về đường đi nhân quả của con người xuất phát từ ba nơi thân, khẩu, ý. Sau đó, chúng ta sẽ đi sâu vào từng phần rất rộng rãi, mênh mông. Nếu hiểu và triển khai được, thì tất cả hành động của chúng ta sẽ trở thành thiện, không còn ác nữa, tâm trở nên thanh tịnh, tức là ly dục ly ác pháp.
Lời huấn từ khi tiếp nhận giáo án
Này quý thầy, Thầy dạy giáo án này mục đích là cho quý thầy biết pháp nào là ác, pháp nào là thiện, để dứt bỏ pháp ác, tăng trưởng pháp thiện, chứ không phải để quý thầy thấy cái sai, cái đúng của thế gian, rồi bài bác, chống đối người khác... Hiểu như vậy mới biết được tâm trạng của Thầy khi giảng giáo án này.
Xả tâm, tu trong tưởng, nhân quả, duyên tu hành
Quý vị là cư sĩ còn tại gia, thì nên bắt đầu tu tập xả tâm bằng tri kiến biết “các pháp vô thường, vô ngã đều do nhân quả”. Khi mọi việc xảy ra trong đời sống hằng ngày, thì quý vị nên thấy nó là nhân quả, là pháp vô thường, thì tâm quý vị sẽ được giải thoát ngay liền.
Với những người ác thì mình nên nhẫn nhục, không nên đương đầu với họ để khỏi trôi dạt trong nhân quả. Mình biết là không thể nào cảm hóa được họ thì thứ nhất là mình nên tránh xa; thứ hai là chuyển đổi tâm mình, đừng vì người đó mà mình buồn giận, phiền não, chịu đựng trong lòng, mình cố gắng xả tâm cho hết. Thì đó là chúng ta chuyển đổi nhân quả của tâm và hoàn cảnh.
Sau khi nhập diệt chư Phật còn trở lại thế gian không?
Đức Phật ra đi, bỏ báo thân này thì không bao giờ trở lại làm thân người nữa, không phải chư Phật sợ khổ đau làm thân chúng sanh, mà chính duyên chúng sanh đã hết. Nếu còn duyên với chúng sanh thì Đức Phật không bao giờ nhập Niết Bàn, Ngài sẽ phục hồi sự sống rất dễ dàng, muốn sống bao lâu cũng được. Trong kinh Niết Bàn đã nói điều này rất rõ ràng.
Sống đạo đức chứ đừng ức chế tâm
Mẹ cháu muốn cháu tu hành thoát khổ, nhưng cháu có biết đời khổ đâu, vì thế mà cháu ức chế lòng ham muốn, muốn cái gì cũng không được. Đây cũng là bài học cho những người tu ức chế tâm dù đó là pháp Phật, nếu không biết cách, tu sai vẫn thành bệnh.
Các con nhớ lời Phật dạy, lấy tình thương mà trả oán thù, chứ đừng lấy oán thù mà trả oán thù thì không đúng tinh thần từ bi của Phật giáo. Các con phải biết nhẫn nhịn, biết tùy thuận và bằng lòng; biết tha thứ và thương yêu; biết bất động tâm và im lặng như Thánh thì sóng êm, biển lặng, con thuyền sẽ đến bờ bình an.
Những Lời Gốc Phật Dạy – Tập 1
“Những Lời Gốc Phật Dạy” là tên bộ sách nhiều tập gồm những lời Phật dạy ngắn gọn được rút ra từ những bài kệ và những bài kinh trong tạng kinh Nikaya, nói lên rõ ý nghĩa và mục đích giải thoát của Đạo Phật, nhất là những pháp hành thực tế, cụ thể, đem lại cho mình, cho người một tâm hồn thanh thản, an vui và vô sự, lúc nào cũng bất động trước các ác pháp và các cảm thọ, luôn luôn không làm khổ mình, khổ người và khổ tất cả chúng sanh.
Sự tu tập theo Phật giáo là lúc nào tâm hồn cũng thanh thản, an lạc, đó là tu tập đúng, còn không thấy được trạng thái đó coi chừng tu sai, nhất là tu tập quá mỏi mệt hoặc không xả tâm mà chịu đựng là sai, nên nghĩ ngơi và thư giãn.