Ấn bản điện tử liên quan
Quay lạiTu hành theo Đạo Phật không thể tránh cảnh mà tâm thanh tịnh được, trực tiếp trong mọi cảnh và phải thấu suốt cảnh vật, có trực tiếp, có thấu suốt thì mới buông xả được . Cho nên câu: “Vì vô minh ta sống viễn ly”, muốn hết vô minh ta phải sống viễn ly các ác pháp chứ không phải sống viễn ly là tránh né, trốn đời, trốn ác pháp.
Dù cho thời nào cũng có kẻ ác người thiện. Động đất, sóng thần, gió bão, lũ lụt đều là do sự vô thường của các pháp của từ trường ác con người phóng xuất tạo nên ác nghiệp, vì thế những nơi có xảy ra là do cộng nghiệp của những người làm ác để trả những quả khổ vô cùng, vô tận, chứ không phải hiện tượng đó là tận thế.
Thực vật tuy có đời sống, có sự đau khổ như loài động vật, nhưng không kêu la, không giãy dụa, không máu đổ, v.v.. Vì thế, ta mới sống trong thực phẩm thực vật để không còn mắt thấy sự giãy dụa, máu đổ, thịt rơi; để không còn tai nghe tiếng kêu la, rên xiết của loài động vật trước khi tắt thở.
Giá trị của pháp Như Lý Tác Ý là một pháp môn có tầm cỡ vĩ đại cho đường tu tập của quý vị. Nếu không có pháp môn này thì không bao giờ ly tham, đoạn diệt được tâm tham ưu của quý vị; nếu không có pháp môn này thì giới luật của quý vị không thể sống nghiêm chỉnh được; nếu không có pháp môn này thì thiền định quý vị không thể nhập được và nếu không có pháp môn này thì Tam Minh chỉ là một danh từ suông, một ảo mộng thần thông của loài người.
Thầy hoan hỷ, nhất là thấy các con tu tập có kết quả giải thoát, có tâm hồn thanh thản, an lạc và vô sự. Trong nhà các con biết nhẫn nhục, tùy thuận, làm vui lòng mọi người, đó là chính các con đã cúng dường Thầy.
Bài giảng: Được thân người là khó
Khi mất thân này chúng ta đừng tưởng rằng sẽ có thân mới khác. Bao nhiêu sự sát sanh của quý thầy vì cố ý hay vô tình đoản mạng chúng sanh. Nợ máu phải đền trả máu, quý thầy phải hiểu do nhân này mà mãi mãi quý thầy sinh ra làm chúng sanh trong vô lượng kiếp để đền bù những giọt máu mà quý thầy đã từng gieo.
Hằng ngày con cứ tác ý “khởi niệm thoải mái”, rồi xem niệm nào là niệm tham, sân, si thì con quán xét từ bỏ, nếu niệm nào là thiện, có lợi cho mình cho người thì con tiếp tục theo niệm ấy. Cách thức tu tập thiền định của Đạo Phật là như vậy, nên sự tu tập này Đức Phật gọi là Định Tư Cụ, có nghĩa là phương pháp tu tập thiền định.
Giải quyết gia đình để chuyển nhân quả tu tập
Cho nên, lấy cảnh động, lấy cảnh ác pháp đó mà mình thực hiện xả tâm, mình thấy tâm mình an nhiên thì cái duyên mình xả được nó lại chuyển biến cho mình có được môi trường đi tới tu tập và gặp được chánh pháp rất tốt, bởi vì mình xả tâm là nó chuyển biến nhân quả.
Đức Phật đã dạy: “Các con nên tự thắp đuốc lên mà đi”, đừng có thắp đuốc cho thiên hạ mà tâm mình sẽ bất an, dù là những người thân của mình. Tâm mọi người đang sống trong ác pháp mà đem lời nói thiện không đúng chỗ, đúng lúc cũng giống như mũi tên bắn vào tim họ, thế là họ phải phản ứng một cách phàm phu tục tử, ác chồng thêm ác để diệt những lời nói thiện của đối tượng. Cho nên, người làm thiện không đúng chỗ, đúng thời thì phải gánh chịu hậu quả cay đắng.
Quả A La Hán là quả bất động tâm trước ác pháp và cảm thọ, tâm họ vô lậu hoàn toàn. Người nào biết thương yêu và tha thứ cho mọi lỗi lầm của người khác với lòng yêu thương chân thật là người chứng quả A La Hán. Muốn nhận xét về một người chứng quả A La Hán thì chỉ ở gần bên người đó một thời gian nhận xét qua đức hạnh, giới luật của họ thì biết rõ.
Khi thân tâm không còn lậu hoặc thì hành giả biết rất rõ: Không tham muốn; không sân hận; lúc nào cũng sáng suốt và bình tĩnh; thân tâm thanh thản, an lạc và vô sự, không thấy mình hơn người, bằng người, thua người; không thấy ai là sai, là ác; tâm thường quay vô, không phóng dật ra ngoài.
Nếu sống đời đạo đức nhân bản - nhân quả không làm khổ mình, khổ người và tất cả chúng sinh thì tâm hồn con thanh thản, an lạc và vô sự. Đó là mục đích đạo đức giải thoát của Phật giáo cho những ai muốn thoát ra mọi sự khổ đau trong cuộc đời này, nhưng muốn sống được như vậy thì phải thông suốt đạo đức nhân bản - nhân quả.