Nghiệp làm sao chui vào bào thai?
NỘI DUNG MÔ TẢ
Nghiệp không có chui vào bào thai mà nghiệp chỉ có tương ưng với nghiệp của cha mẹ, do hành động của cha mẹ hợp duyên tạo thành nghiệp mới (bào thai). Ở đây không có vật gì chui vào bào thai, mà chỉ có nghiệp tương ưng với nghiệp rồi duyên hợp tạo thành nghiệp mới (đứa bé).
Chơn Như, ngày tháng năm 2007
NGHIỆP LÀM SAO CHUI VÀO BÀO THAI
Câu hỏi của H.N
Hỏi: Một đứa bé khi mới thành hình đâu đã làm được gì, đâu đã tạo nghiệp, sao nói nó bị nghiệp dẫn, thế cái nghiệp đó ở đâu ra, làm sao chui vào bào thai được?
Đáp: Đứa bé khi mới thành hình còn trong bụng mẹ là một khối nghiệp cũ hợp duyên thành hình bào thai để trả nghiệp quả, vì thế nó thọ chịu biết bao nhiêu là khổ đau như ở trong bụng mẹ chịu chất nhớt nhao nhơ bẩn chật chội cho đến 9 tháng 10 ngày mới xuất thai, khi xuất thai chịu đau đớn vô cùng và suốt ba, bốn năm nằm trên chất bài tiết của mình chịu hôi chịu thối, cha mẹ phải chịu cực khổ nuôi dưỡng cho bú cho ăn, thật là cực khổ trăm bề, đó là trả nghiệp hiện tại của đời trước.
Nghiệp thì không có chui bào thai, nghiệp đâu phải là linh hồn mà gọi là chui hay không chui vào bào thai. Câu hỏi của Phật tử đã là sai. Nghiệp chỉ có tương ưng hợp các duyên khác mà tạo thành bào thai. Cho nên Đức Phật gọi là duyên hợp chứ không có nói chui vào. Một đứa bé khi mới hình thành thì đó là hình thành thân ngũ uẩn của đứa bé. Hình thành thân ngũ uẩn gọi là nghiệp, mà bào thai là thân ngũ uẩn do các duyên hợp lại tạo thành. Hình thành thân ngũ uẩn của đứa bé là bào thai. Quý Phật tử có hiểu không?
Bào thai là thân nghiệp. Thân nghiệp này là đứa bé co tay duỗi chân làm theo các hành động vô minh khi bào thai lớn dần trong bụng mẹ nên chật chội khó chịu, vì khó chịu nên co tay duỗi chân khiến cho bà mẹ bị đau đớn, đó là trả nghiệp cả mẹ lẫn con. Những hành động đó gọi là nghiệp thọ khổ (khổ mẹ, khổ con). Nếu bảo rằng đứa bé mới thành hình đâu làm được gì, đâu đã tạo nghiệp, sao nói nó bị nghiệp dẫn…? Nghiệp không dẫn sao lại nằm trong bụng mẹ? Nghiệp không dẫn sao mẹ lại mang nặng đẻ đau? Nghiệp không dẫn sao cha mẹ lại lấy nhau để có thai nhi? Nghiệp không dẫn sao trai gái gặp nhau lại thương nhau kết làm chồng vợ? Nghiệp không dẫn sao lại mang thai, xuất thai rồi chịu muôn vàn khổ cực nuôi con lớn khôn?
Hành động co tay duỗi chân của bào thai không phải là nghiệp sao?
Thân của đứa bé là nghiệp, còn bảo cái nghiệp nào ở đâu nữa, nghiệp ngay trước mắt đó mà hỏi nghiệp thì cũng giống như một ông già lẫn lộn, đang ở trong nhà mà hỏi nhà bác đâu?
Nghiệp không có chui vào bào thai mà nghiệp chỉ có tương ưng với nghiệp của cha mẹ, do hành động của cha mẹ hợp duyên tạo thành nghiệp mới (bào thai).
Ở đây không có vật gì chui vào bào thai, mà chỉ có nghiệp tương ưng với nghiệp rồi duyên hợp tạo thành nghiệp mới (đứa bé).
Kính thưa quý Phật tử! Chúng tôi cố gắng diễn đạt để quý vị hiểu một chút về sự tương ưng duyên hợp của nhân quả trong môi trường sống trên hành tinh này. Xin quý Phật tử hãy đọc ĐẠO ĐỨC NHÂN BẢN – NHÂN QUẢ thì rõ.
Thăm và chúc quý Phật tử vui mạnh, nhớ xả tâm cho thật tốt!
Kính thư!
THÔNG TIN TÁC GIẢ
BÌNH LUẬN
VIẾT BÌNH LUẬN
THÔNG TIN BỔ SUNG
-
Tác giả
Trưởng lão Thích Thông Lạc
-
Thời gian
2007
-
Khổ giấy
13x20,5 cm
-
Số trang
6
-
Thể loại
Vấn đạo
-
Dữ liệu
File pdf, epub
-
Ngôn ngữ
Tiếng Việt
-
Phù hợp cho
Máy tính, máy tính bảng, smartphone
Thiện Tâm
Con kính tri ân Thầy Cô cùng Ban Biên Tập đã chia sẽ cho chúng con những lời dạy quý báu của Đức Trưởng Lão ạ!🙏🙏
Ban biên tập
“Nghiệp không có chui vào bào thai mà nghiệp chỉ có tương ưng với nghiệp của cha mẹ, do hành động của cha mẹ hợp duyên tạo thành nghiệp mới (bào thai).
Ở đây không có vật gì chui vào bào thai, mà chỉ có nghiệp tương ưng với nghiệp rồi duyên hợp tạo thành nghiệp mới (đứa bé).” (Trưởng lão Thích Thông Lạc)
Ban biên tập
“Hành động co tay duỗi chân của bào thai không phải là nghiệp sao?
Thân của đứa bé là nghiệp, còn bảo cái nghiệp nào ở đâu nữa, nghiệp ngay trước mắt đó mà hỏi nghiệp thì cũng giống như một ông già lẫn lộn, đang ở trong nhà mà hỏi nhà bác đâu?” (Trưởng lão Thích Thông Lạc)
Ban biên tập
“Bào thai là thân nghiệp. Thân nghiệp này là đứa bé co tay duỗi chân làm theo các hành động vô minh khi bào thai lớn dần trong bụng mẹ nên chật chội khó chịu, vì khó chịu nên co tay duỗi chân khiến cho bà mẹ bị đau đớn, đó là trả nghiệp cả mẹ lẫn con. Những hành động đó gọi là nghiệp thọ khổ (khổ mẹ, khổ con). Nếu bảo rằng đứa bé mới thành hình đâu làm được gì, đâu đã tạo nghiệp, sao nói nó bị nghiệp dẫn…? Nghiệp không dẫn sao lại nằm trong bụng mẹ? Nghiệp không dẫn sao mẹ lại mang nặng đẻ đau? Nghiệp không dẫn sao cha mẹ lại lấy nhau để có thai nhi? Nghiệp không dẫn sao trai gái gặp nhau lại thương nhau kết làm chồng vợ? Nghiệp không dẫn sao lại mang thai, xuất thai rồi chịu muôn vàn khổ cực nuôi con lớn khôn?” (Trưởng lão Thích Thông Lạc)
Ban biên tập
“Nghiệp chỉ có tương ưng hợp các duyên khác mà tạo thành bào thai. Cho nên Đức Phật gọi là duyên hợp chứ không có nói chui vào. Một đứa bé khi mới hình thành thì đó là hình thành thân ngũ uẩn của đứa bé. Hình thành thân ngũ uẩn gọi là nghiệp, mà bào thai là thân ngũ uẩn do các duyên hợp lại tạo thành. Hình thành thân ngũ uẩn của đứa bé là bào thai. Quý Phật tử có hiểu không?” (Trưởng lão Thích Thông Lạc)