Ấn bản điện tử liên quan
Quay lạiCác con quỳ đảnh lễ Thầy là tỏ lòng cung kính, nhưng với đôi mắt của Thầy thì các con với Thầy đều bình đẳng như nhau. Chỉ có sự cung kính cao quý nhất của các con là các con sống toàn thiện, sống không làm khổ mình khổ người, chính sự sống ấy là sự cung kính tôn trọng Thầy. Còn các con đảnh lễ Thầy mà không sống được như vậy thì chẳng khác nào các con sống theo kiểu cách phong kiến. Cho nên, sự cung kính đảnh lễ chỉ là vấn đề phụ. Biết cung kính, biết tôn trọng Thầy là phải biết xả tâm, ly dục ly ác pháp.
Bài giảng: Được thân người là khó
Khi mất thân này chúng ta đừng tưởng rằng sẽ có thân mới khác. Bao nhiêu sự sát sanh của quý thầy vì cố ý hay vô tình đoản mạng chúng sanh. Nợ máu phải đền trả máu, quý thầy phải hiểu do nhân này mà mãi mãi quý thầy sinh ra làm chúng sanh trong vô lượng kiếp để đền bù những giọt máu mà quý thầy đã từng gieo.
Nếu sống đời đạo đức nhân bản - nhân quả không làm khổ mình, khổ người và tất cả chúng sinh thì tâm hồn con thanh thản, an lạc và vô sự. Đó là mục đích đạo đức giải thoát của Phật giáo cho những ai muốn thoát ra mọi sự khổ đau trong cuộc đời này, nhưng muốn sống được như vậy thì phải thông suốt đạo đức nhân bản - nhân quả.
Những Lời Gốc Phật Dạy – Tập 1
“Những Lời Gốc Phật Dạy” là tên bộ sách nhiều tập gồm những lời Phật dạy ngắn gọn được rút ra từ những bài kệ và những bài kinh trong tạng kinh Nikaya, nói lên rõ ý nghĩa và mục đích giải thoát của Đạo Phật, nhất là những pháp hành thực tế, cụ thể, đem lại cho mình, cho người một tâm hồn thanh thản, an vui và vô sự, lúc nào cũng bất động trước các ác pháp và các cảm thọ, luôn luôn không làm khổ mình, khổ người và khổ tất cả chúng sanh.
Chính vì các vị danh y từ xưa đến nay họ không rõ luật nhân quả, vì không rõ luật nhân quả nên họ không biết gốc sinh ra bệnh tật, vì thế mà các ngài cứ lo trị ngọn mà không trị gốc. Muốn trị gốc bệnh thì không nên giết hại và ăn thịt chúng sanh, đó là một thứ thuốc thần dược mà không ai biết.
Đối với Đạo Phật, sát hại chúng sinh để cứu người thì được xem họ là những người phi đạo đức, biết nâng cao giá trị sự sống của con người mà không biết tôn trọng sự sống của loài vật, là con người thiếu đức hiếu sinh, do đó chưa xứng đáng làm người còn nói chi đến những bậc Thánh.
Đức Phật dạy đời khổ là để biết đời khổ như thật, là để cho quý vị biết vượt qua và làm cho đời tốt đẹp hơn, không còn đau khổ nữa, chứ không phải biết đời khổ để sợ hãi tránh né trốn chạy vào chùa tu hành. Nếu một người sợ hãi đời thì làm sao vượt qua đời? Vượt đời tức là đương đầu với đời bằng cách chuyển đời xấu ác trở thành tốt đẹp và thiện lành hơn.
“Nhất thế y, tam thế suy”, câu này chỉ xác định nhân quả hiện tại và tương lai của ông thầy thuốc “cắt cổ” bệnh nhân, chứ không nói nhân quả giết hại chúng sinh làm thuốc. Giết hại chúng sinh làm thuốc để cứu người thì ông thầy thuốc phải trả nhân quả giết hại chúng sinh, còn người bệnh nhờ con vật làm thuốc mà trị hết bệnh, đó là nhân quả đời trước người bệnh này có gieo nhân quả dám hy sinh mình cứu người, nên con vật phải hy sinh mình để trả nhân quả đã vay đời trước.
Trong cuộc đời này phải thấy nhân quả mới thấy đúng. Cho nên, làm từ thiện trong hữu lậu là trả vay nợ nhân quả đời trước, chứ có làm từ thiện gì đâu. Chúng ta phải hiểu như vậy! Đời trước vay một đời nay trả mười theo luật nhân quả, không có ai trốn khỏi quy luật nhân quả. Các nhà từ thiện hôm nay là con nợ của nhiều người trong kiếp trước, nên dù muốn dù không cũng phải làm từ thiện, nếu không trả kiểu này (từ thiện) thì phải trả kiểu khác (bị trộm cắp cướp giật, bị thất bại thua lỗ trong sự việc làm ăn như mua cổ phiếu, đánh bạc, đánh đề, vé số, cá ngựa, v.v..).
Những bộ sách Văn Hóa Phật Giáo nguyên gốc mà tác giả ghi lại bằng những kinh nghiệm công sức tu tập của mình theo đường lối giáo lý Nguyên thủy “GIỚI, ĐỊNH, TUỆ” của Đức Phật. Nó mang lại một kết quả rất thực tế và cụ thể cho một đời sống an lạc, thảnh thơi và hạnh phúc của kiếp làm người, “sống không làm khổ mình khổ người” và “làm chủ sanh, già, bệnh, chết”.
Sóng gió Chơn Như là do duyên phước chúng sanh chưa đủ, nên Thầy gặp nhiều khó khăn. Tất cả là nhân quả, các con phải xả tâm, giữ tâm bất động để tự cứu mình. Mục đích của Thầy là đem lại nền đạo đức nhân bản – nhân quả cho loài người. Đó là lòng yêu thương của Thầy đối với mọi người, với các con. Thầy chưa nỡ bỏ các con ra đi vì các con còn quá khổ đau.