Ấn bản điện tử liên quan
Quay lạiNhững Lời Gốc Phật Dạy – Tập 3
Các con phải chuyên cần, tinh tấn, Như Lai chỉ là người vạch ra con đường. Các con hãy tự mình cải thiện, tự mình đoạn diệt ác pháp và lòng ham muốn và tự mình vươn lên sống toàn thiện, đó là các con đã tự mình cứu mình ra khỏi tai ương hoạn nạn khổ đau của cuộc đời này.
Các pháp trên thế gian này đều vô thường, có pháp nào là của con đâu? Đừng vì một việc gì mà để tâm lo lắng, buồn phiền là tự làm khổ mình, hãy an vui là chuyển nhân quả. Nhân quả chỉ có im lặng như Thánh thì mới chuyển ác thành thiện.
Pháp của Phật rất mầu nhiệm, nhưng tu tập phải tùy theo đặc tướng và tuổi tác mà thực hiện cho đúng pháp thì mới có kết quả. Pháp của con tu tập là pháp quét chướng ngại pháp trên bốn chỗ thân, thọ, tâm và các pháp. Hằng ngày, lúc đi, lúc làm việc, con nên nhắc tâm: “Tâm như cục đất, ly tham, sân, si cho thật sạch, vì tham, sân, si là đau khổ”.
Đức Phật đã dạy: “Các con nên tự thắp đuốc lên mà đi”, đừng có thắp đuốc cho thiên hạ mà tâm mình sẽ bất an, dù là những người thân của mình. Tâm mọi người đang sống trong ác pháp mà đem lời nói thiện không đúng chỗ, đúng lúc cũng giống như mũi tên bắn vào tim họ, thế là họ phải phản ứng một cách phàm phu tục tử, ác chồng thêm ác để diệt những lời nói thiện của đối tượng. Cho nên, người làm thiện không đúng chỗ, đúng thời thì phải gánh chịu hậu quả cay đắng.
Tu Định Vô Lậu diệt ngã, xả tâm, ly dục, ly ác pháp, mà sống độc cư trong thất hoặc nhập thất tu tập thì chẳng bao giờ có kết quả. Tu Định Vô Lậu chỉ có tu trong các đối tượng. Định Vô Lậu là tu trên nhân tướng, do đó người nào cũng phải tu như vậy. Định Vô Lậu không có đặc tướng riêng.
Quả A La Hán là quả bất động tâm trước ác pháp và cảm thọ, tâm họ vô lậu hoàn toàn. Người nào biết thương yêu và tha thứ cho mọi lỗi lầm của người khác với lòng yêu thương chân thật là người chứng quả A La Hán. Muốn nhận xét về một người chứng quả A La Hán thì chỉ ở gần bên người đó một thời gian nhận xét qua đức hạnh, giới luật của họ thì biết rõ.
Phật không chuyển nhân quả của người khác
Khi ra đời Đức Phật thường dạy mỗi người: “Các con phải tự thắp đuốc lên mà đi, Ta chỉ là một người hướng đạo mà thôi”. Cho nên, mỗi người phải tự cứu mình, Ngài không cứu cho ai được vì Ngài đã rõ luật nhân quả, ai làm ác thì phải gặt lấy những điều khổ đau; ai làm lành thì hưởng phước báu, không ai có thể giúp ai được.
Những Lời Gốc Phật Dạy – Tập 2
Do lời di chúc trước khi Phật nhập Niết Bàn: “Này các Tỳ kheo, sau khi Ta nhập Niết Bàn thì các thầy hãy lấy giới luật và giáo pháp của Ta làm thầy, làm chỗ nương tựa vững chắc”. Do lời dạy này, chúng ta đặt trọn lòng tin nơi Pháp Bảo và cố gắng hết sức tận cùng, nỗ lực siêng năng tu tập không dám biếng trễ, không lùi bước trước mọi hoàn cảnh hiểm nguy và mọi sự khó khăn, thì chúng ta sẽ là người chiến thắng.
Nếu sống đời đạo đức nhân bản - nhân quả không làm khổ mình, khổ người và tất cả chúng sinh thì tâm hồn con thanh thản, an lạc và vô sự. Đó là mục đích đạo đức giải thoát của Phật giáo cho những ai muốn thoát ra mọi sự khổ đau trong cuộc đời này, nhưng muốn sống được như vậy thì phải thông suốt đạo đức nhân bản - nhân quả.
Sanh ra làm người có bốn cái khổ mà ai cũng khắc khoải trong lòng, làm sao để thoát 4 nỗi khổ này? Đức Phật ra đời chỉ dạy cho chúng ta là quét sạch nó, nhưng chúng ta còn ngu si lắm, không dám buông bỏ ngũ triền cái, không dám đoạn dứt thất kiết sử nên loanh quanh luẩn quẩn trong vòng thương ghét, giận hờn và khổ đau, để rồi hết một kiếp người mà không thoát khỏi nanh vuốt của bọn quỷ vô thường sanh, già, bệnh, chết này.
Xả tâm, tu trong tưởng, nhân quả, duyên tu hành
Quý vị là cư sĩ còn tại gia, thì nên bắt đầu tu tập xả tâm bằng tri kiến biết “các pháp vô thường, vô ngã đều do nhân quả”. Khi mọi việc xảy ra trong đời sống hằng ngày, thì quý vị nên thấy nó là nhân quả, là pháp vô thường, thì tâm quý vị sẽ được giải thoát ngay liền.
Với những người ác thì mình nên nhẫn nhục, không nên đương đầu với họ để khỏi trôi dạt trong nhân quả. Mình biết là không thể nào cảm hóa được họ thì thứ nhất là mình nên tránh xa; thứ hai là chuyển đổi tâm mình, đừng vì người đó mà mình buồn giận, phiền não, chịu đựng trong lòng, mình cố gắng xả tâm cho hết. Thì đó là chúng ta chuyển đổi nhân quả của tâm và hoàn cảnh.