Ấn bản điện tử liên quan
Quay lạiDù cho thời nào cũng có kẻ ác người thiện. Động đất, sóng thần, gió bão, lũ lụt đều là do sự vô thường của các pháp của từ trường ác con người phóng xuất tạo nên ác nghiệp, vì thế những nơi có xảy ra là do cộng nghiệp của những người làm ác để trả những quả khổ vô cùng, vô tận, chứ không phải hiện tượng đó là tận thế.
Thân hành, khẩu hành, ý hành là ba nẻo trên một lộ trình của nhân quả. Từ nơi đó xuất phát hành động thiện hay ác; ác thì khổ đau, thiện thì an vui hạnh phúc. Cho nên, Đức Phật dạy: “Ngăn ác, diệt ác pháp” tại ba nơi chỗ này, và “Sanh thiện, tăng trưởng thiện pháp” cũng tại ba nơi chỗ này. Nếu chúng ta biết ngăn ác diệt ác pháp, tức là chúng ta biết tu tập và rèn luyện đạo đức nhân bản - nhân quả, không làm khổ mình khổ người; nếu ai cũng tu tập đạo đức như vậy hết thì cuộc sống thế gian này là cảnh Thiên Đàng, Cực Lạc.
Hành tinh có thể tan hoại chỗ này, nhưng từ trường môi trường sống không bị tan hoại, vì thế nó lại kết hợp chỗ khác tạo thành hành tinh mới. Nhờ thế, chúng ta biết hành tinh có thể tan hoại vì nó có sắc tướng, cái gì có sắc tướng là có vô thường, có vô thường là có tan hoại. Từ trường nhân quả không tan hoại nên hành tinh tụ tán liên tục không hề dứt, luật nhân quả cũng theo đó mà chi phối và phóng xuất từ trường.
Lớp Chánh Kiến – Buổi 13: Thấy nhân quả để xả tâm (nữ)
Bởi vì người tu phải biết xả tâm. Trên con đường tu tập, khi hiểu rõ luật nhân quả, nếu bị người khác nói xấu hoặc chửi mắng, thì chúng ta vẫn giữ được sự bình an, không hề sợ hãi. Do không sợ hãi, chúng ta chuyển được nhân quả của mình. Còn ai làm điều sai trái thì chính họ sẽ phải tự gánh chịu hậu quả của hành vi ấy không thể nào tránh khỏi.
Lớp Chánh Kiến – Buổi 12: Chánh niệm tỉnh thức (nữ)
Nếu còn hôn trầm, thùy miên, mà chúng ta cố gắng để giữ được tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự, không cho niệm khởi, rồi cho đó là chân lý, thì đó là ức chế, chứ không phải chúng ta có chân lý thật sự hiện ra. Vì tâm chúng ta còn tham, sân, si, mà lại muốn chứng đạt chân lý thì không thể được. Còn tâm chúng ta hết tham, sân, si, thì chân lý hiện tiền, nó hiện ra trạng thái thanh thản, an lạc, vô sự.
Những đề mục định vô lậu: Nhân quả thảo mộc; Nhân quả thời tiết; Nhân quả vũ trụ; Đường đi nhân quả con người; Nhân quả thân hành; Nhân quả khẩu hành; Nhân quả ý hành; Đạo đức nhân bản – nhân quả; Quán thân vô thường; Quán các pháp vô thường; Quán vũ trụ vô thường; Quán thân bất tịnh; Quán thực phẩm bất tịnh; Quán từ tâm; Quán bi tâm; Quán hỷ tâm; Quán xả tâm.
Pháp của Phật rất mầu nhiệm, nhưng tu tập phải tùy theo đặc tướng và tuổi tác mà thực hiện cho đúng pháp thì mới có kết quả. Pháp của con tu tập là pháp quét chướng ngại pháp trên bốn chỗ thân, thọ, tâm và các pháp. Hằng ngày, lúc đi, lúc làm việc, con nên nhắc tâm: “Tâm như cục đất, ly tham, sân, si cho thật sạch, vì tham, sân, si là đau khổ”.
Tu Định Vô Lậu diệt ngã, xả tâm, ly dục, ly ác pháp, mà sống độc cư trong thất hoặc nhập thất tu tập thì chẳng bao giờ có kết quả. Tu Định Vô Lậu chỉ có tu trong các đối tượng. Định Vô Lậu là tu trên nhân tướng, do đó người nào cũng phải tu như vậy. Định Vô Lậu không có đặc tướng riêng.
Lớp Chánh Kiến – Buổi 11: Tổ chức khất thực – Đường đi nhân quả con người (nam)
Đầu tiên chúng ta giới thiệu về đường đi nhân quả của con người xuất phát từ ba nơi thân, khẩu, ý. Sau đó, chúng ta sẽ đi sâu vào từng phần rất rộng rãi, mênh mông. Nếu hiểu và triển khai được, thì tất cả hành động của chúng ta sẽ trở thành thiện, không còn ác nữa, tâm trở nên thanh tịnh, tức là ly dục ly ác pháp.
Nghiệp làm sao chui vào bào thai?
Nghiệp không có chui vào bào thai mà nghiệp chỉ có tương ưng với nghiệp của cha mẹ, do hành động của cha mẹ hợp duyên tạo thành nghiệp mới (bào thai). Ở đây không có vật gì chui vào bào thai, mà chỉ có nghiệp tương ưng với nghiệp rồi duyên hợp tạo thành nghiệp mới (đứa bé).
Tứ Thánh Định không ngoài Định Vô Lậu
Bốn Thánh định đều do Định Vô Lậu mà nhập được, ngoài Định Vô Lậu không có định nào nhập được. Định Niệm Hơi Thở và Định Chánh Niệm Tĩnh Giác chỉ là tu tập tỉnh thức để tâm thường ở trong chánh niệm để ngăn chặn và diệt tà niệm, tức là ly dục ly ác pháp.
Cây mít còn sống thì nó phải ra quả, còn khi sắp sửa chết thì cái quả cuối cùng gọi là cận tử nghiệp, chứ không phải con chết nó đi tái sanh, cũng như cây mít này chết đâu có sanh cây khác được. Con chết là cái cây, còn hành động thiện ác của mình là quả. Nhân quả tái sanh, chứ cái cây không đi tái sanh.