NỘI DUNG MÔ TẢ
Là một cư sĩ còn biết bao nhiêu gia duyên phải làm, nhưng không phải vì thế mà các con không thể tu tập được. Đạo Phật đến với mọi con người thì bất cứ trong hoàn cảnh nào, hễ là con người muốn tìm đường thoát khổ của cuộc đời thì vẫn có pháp môn để cho các con tu tập. Thứ nhất, Đạo Phật dạy các con sống một đời sống đạo đức làm người không làm khổ mình khổ người. Thứ hai, Đạo Phật dạy các con làm Phật, nghĩa là làm chủ sự sống chết và luân hồi.
Quý bạn đọc vui lòng chọn định dạng pdf hoặc epub, rồi nhấn nút “Đọc” ở trên để đọc toàn bộ nội dung tư liệu, hoặc xem trực tiếp như sau:
Chơn Như, ngày 15 tháng 3 năm 2001
LỜI DẠY CHÂN THẬT
Diệu Tịnh vấn đạo
Hỏi: Kính thưa Thầy và cô Diệu Quang!
Con là một Phật tử ở Tiền Giang, pháp danh là Diệu Tịnh, đã được cô Út cho con về đây tu học lần đầu tiên, không chuẩn bị nên đã vô phép mượn giấy bút của cô Út và kính gửi đến Thầy và cô Út thưa trình và học hỏi. Tuy tu học mới được ba ngày, nhưng tâm con cảm thấy nhẹ nhõm và an ổn vô cùng, dẫu không là bao nhiêu, nhưng đó cũng là một chút giải thoát phải không thưa Thầy và cô?
Con đã có chồng và hai đứa con, sự vướng bận đó con cũng hiểu, con tự nhủ con sẽ xả ly dần dần những gì mà con xả được, vậy có được không thưa Thầy? Với tâm mong muốn đến với pháp Phật hoàn toàn và với ân đức của Thầy và cô Út, xin cho con một lời dạy chân thật với những dòng chữ xúc động ngoằn ngoèo này xin gửi đến Thầy và lời chúc dồi dào sức khỏe để hướng dẫn chúng con đi xa hơn nữa.
Con của Thầy và cô Út
Diệu Tịnh
Đáp: Kính gửi: Diệu Tịnh!
Là một cư sĩ, con còn biết bao nhiêu gia duyên phải làm, đó là một bổn phận đạo đức làm người con ạ! Nhưng không phải vì thế mà các con không thể tu tập được. Đạo Phật đến với mọi con người thì bất cứ trong hoàn cảnh nào, hễ là con người muốn tìm đường thoát khổ của cuộc đời thì vẫn có pháp môn để cho các con tu tập.
Thứ nhất, Đạo Phật dạy các con sống một đời sống đạo đức làm người không làm khổ mình khổ người.
Thứ hai, Đạo Phật dạy các con làm Phật, nghĩa là làm chủ sự sống chết và luân hồi.
Hôm nay là ba ngày con tu tập làm Phật, con có biết không? Ngày xưa Phật ăn ngày một bữa, không ăn uống phi thời, sống không nhà cửa, không gia đình, đi xin ăn, sống đơn giản, sống độc cư trầm lặng, không nói chuyện với ai cả, tâm hồn thanh thản, an lạc và vô sự, nhưng có một việc mà Đức Phật làm đó là luôn luôn cảnh giác lúc đi, lúc đứng, lúc nằm, lúc ngồi Đức Phật đều quan sát trên bốn chỗ thân, thọ, tâm và pháp để đẩy lui các chướng ngại pháp trên đó. Nhờ thế từ ngày này sang ngày khác tâm Đức Phật không còn phóng dật. Đức Phật đã thành Phật.
Trước lúc nhập Niết Bàn Ngài di chúc lại kinh nghiệm này: “Ta thành Chánh Giác là nhờ tâm không phóng dật”.
Hôm nay con về đây là tu tập sống làm Phật, dù chỉ thời gian quá ngắn ngủi, nhưng con vẫn thấy mình làm Phật thật sự, vì bao nhiêu chuyện trần ai con đều trút bỏ ngoài cổng chùa. Nếu con thật sự muốn tu tập thì con tìm thấy ngay liền sự giải thoát đó, còn nếu con không trút bỏ, dù bất cứ con ở nơi đâu, cảnh Thiên Đàng hay Cực Lạc, thì nó vẫn là địa ngục trong con, con khó mà tìm thấy con đường giải thoát của Đạo Phật, sự tu tập của con chỉ còn là hình thức mà thôi.
Vì thế, Đức Phật đã dạy cư sĩ các con hãy tu tập Thọ Bát Quan Trai, một ngày làm Phật đấy con ạ! Phải tự thắp đuốc lên mà đi, chính con phải đi con đường đó, không ai đi thay cho con được.
Chúc con tu tập xả tâm tốt!
Kính thư
Thầy của con
THÔNG TIN TÁC GIẢ
BÌNH LUẬN
VIẾT BÌNH LUẬN
THÔNG TIN BỔ SUNG
-
Tác giả
Trưởng lão Thích Thông Lạc
-
Đối tượng
Thích Nữ Diệu Tịnh
-
Xuất bản tại
Thư viện Thầy Thông Lạc
-
Thời gian
15/3/2001
-
Khổ giấy
13x20,5 cm
-
Số trang
6
-
Thể loại
Vấn đạo
-
Dữ liệu
File pdf, epub
-
Ngôn ngữ
Tiếng Việt
-
Phù hợp cho
Máy tính, máy tính bảng, smartphone
Ban biên tập
“Vì thế, Đức Phật đã dạy cư sĩ các con hãy tu tập Thọ Bát Quan Trai, một ngày làm Phật đấy con ạ! Phải tự thắp đuốc lên mà đi, chính con phải đi con đường đó, không ai đi thay cho con được.” (Trưởng lão Thích Thông Lạc)
Ban biên tập
“Trước lúc nhập Niết Bàn Ngài di chúc lại kinh nghiệm này: “Ta thành Chánh Giác là nhờ tâm không phóng dật”.
Hôm nay con về đây là tu tập sống làm Phật, dù chỉ thời gian quá ngắn ngủi, nhưng con vẫn thấy mình làm Phật thật sự, vì bao nhiêu chuyện trần ai con đều trút bỏ ngoài cổng chùa. Nếu con thật sự muốn tu tập thì con tìm thấy ngay liền sự giải thoát đó, còn nếu con không trút bỏ, dù bất cứ con ở nơi đâu, cảnh Thiên Đàng hay Cực Lạc, thì nó vẫn là địa ngục trong con, con khó mà tìm thấy con đường giải thoát của Đạo Phật, sự tu tập của con chỉ còn là hình thức mà thôi.” (Trưởng lão Thích Thông Lạc)
Ban biên tập
“Hôm nay là ba ngày con tu tập làm Phật, con có biết không? Ngày xưa Phật ăn ngày một bữa, không ăn uống phi thời, sống không nhà cửa, không gia đình, đi xin ăn, sống đơn giản, sống độc cư trầm lặng, không nói chuyện với ai cả, tâm hồn thanh thản, an lạc và vô sự, nhưng có một việc mà Đức Phật làm đó là luôn luôn cảnh giác lúc đi, lúc đứng, lúc nằm, lúc ngồi Đức Phật đều quan sát trên bốn chỗ thân, thọ, tâm và pháp để đẩy lui các chướng ngại pháp trên đó. Nhờ thế từ ngày này sang ngày khác tâm Đức Phật không còn phóng dật. Đức Phật đã thành Phật.” (Trưởng lão Thích Thông Lạc)
Ban biên tập
“Là một cư sĩ, con còn biết bao nhiêu gia duyên phải làm, đó là một bổn phận đạo đức làm người con ạ! Nhưng không phải vì thế mà các con không thể tu tập được. Đạo Phật đến với mọi con người thì bất cứ trong hoàn cảnh nào, hễ là con người muốn tìm đường thoát khổ của cuộc đời thì vẫn có pháp môn để cho các con tu tập.
Thứ nhất, Đạo Phật dạy các con sống một đời sống đạo đức làm người không làm khổ mình khổ người.
Thứ hai, Đạo Phật dạy các con làm Phật, nghĩa là làm chủ sự sống chết và luân hồi.” (Trưởng lão Thích Thông Lạc)