Ấn bản điện tử liên quan
Quay lạiTu hành theo Đạo Phật không thể tránh cảnh mà tâm thanh tịnh được, trực tiếp trong mọi cảnh và phải thấu suốt cảnh vật, có trực tiếp, có thấu suốt thì mới buông xả được . Cho nên câu: “Vì vô minh ta sống viễn ly”, muốn hết vô minh ta phải sống viễn ly các ác pháp chứ không phải sống viễn ly là tránh né, trốn đời, trốn ác pháp.
Pháp Như Lý Tác Ý là một pháp môn nòng cốt của Đạo Phật, “Ý DẪN ĐẦU, Ý LÀM CHỦ, Ý TẠO TÁC CÁC PHÁP”. Con đường tu theo Phật giáo mà không có pháp Như Lý Tác Ý thì không phải là con đường tu theo Đạo Phật, mà là con đường tà giáo. Người tu theo Đạo Phật được thành tựu giải thoát là nhờ ở pháp Như Lý Tác Ý, nếu không có pháp Như Lý Tác Ý thì không làm sao mà giải thoát được.
Tóm lại, muốn trở thành người thông minh thì phải cố gắng học tập, phải siêng năng thức khuya dậy sớm để học tập. Cũng như để được thoát khỏi kiếp khổ đau của con người thì phải siêng năng thức khuya dậy sớm chuyên cần ngăn ác diệt ác pháp trong tâm thì sẽ được sống giải thoát, an vui, hạnh phúc.
Do đâu bị ức chế tâm? Do sống không đúng giới luật, không phòng hộ sáu căn, không ly dục ly ác pháp, không ngăn ác diệt ác pháp, không đẩy lui các chướng ngại pháp trên bốn chỗ thân, thọ, tâm, pháp. Khi đã bị ức chế tâm thì không nên tu tập những pháp đó nữa, phải tu tập lại cho đúng đường lối của Đạo Phật, Giới – Định – Tuệ.
Thân hành, khẩu hành, ý hành là ba nẻo trên một lộ trình của nhân quả. Từ nơi đó xuất phát hành động thiện hay ác; ác thì khổ đau, thiện thì an vui hạnh phúc. Cho nên, Đức Phật dạy: “Ngăn ác, diệt ác pháp” tại ba nơi chỗ này, và “Sanh thiện, tăng trưởng thiện pháp” cũng tại ba nơi chỗ này. Nếu chúng ta biết ngăn ác diệt ác pháp, tức là chúng ta biết tu tập và rèn luyện đạo đức nhân bản - nhân quả, không làm khổ mình khổ người; nếu ai cũng tu tập đạo đức như vậy hết thì cuộc sống thế gian này là cảnh Thiên Đàng, Cực Lạc.
Hành tinh có thể tan hoại chỗ này, nhưng từ trường môi trường sống không bị tan hoại, vì thế nó lại kết hợp chỗ khác tạo thành hành tinh mới. Nhờ thế, chúng ta biết hành tinh có thể tan hoại vì nó có sắc tướng, cái gì có sắc tướng là có vô thường, có vô thường là có tan hoại. Từ trường nhân quả không tan hoại nên hành tinh tụ tán liên tục không hề dứt, luật nhân quả cũng theo đó mà chi phối và phóng xuất từ trường.
Người muốn tâm bất động trước cảnh thương tâm, thì phải tập nhìn đời bằng đôi mắt nhân quả. Trước cảnh đau thương của con người cũng như loài vật, ta sẵn sàng cứu giúp, an ủi bằng khả năng và sức lực của mình, nhưng tâm ta bất động vì thấu suốt lý nhân quả nghiệp báo mà loài người và loài vật phải trả vay, vay trả, có gì mà tâm ta phải xúc động thương cảm.
Nghiệp đi luân hồi. Tâm và thức không đi luân hồi. Nghiệp đi luân hồi, nên không ra khỏi hành tinh này. Những thông tin về kiếp trước được lưu giữ trong không gian, không lưu giữ trong ý căn. Nghiệp thiện hay ác đều do thân người tạo tác. Vô minh tạo nên bản ngã.
Giá trị của pháp Như Lý Tác Ý là một pháp môn có tầm cỡ vĩ đại cho đường tu tập của quý vị. Nếu không có pháp môn này thì không bao giờ ly tham, đoạn diệt được tâm tham ưu của quý vị; nếu không có pháp môn này thì giới luật của quý vị không thể sống nghiêm chỉnh được; nếu không có pháp môn này thì thiền định quý vị không thể nhập được và nếu không có pháp môn này thì Tam Minh chỉ là một danh từ suông, một ảo mộng thần thông của loài người.
Thầy hoan hỷ, nhất là thấy các con tu tập có kết quả giải thoát, có tâm hồn thanh thản, an lạc và vô sự. Trong nhà các con biết nhẫn nhục, tùy thuận, làm vui lòng mọi người, đó là chính các con đã cúng dường Thầy.
Lớp Chánh Kiến – Buổi 13: Thấy nhân quả để xả tâm (nữ)
Bởi vì người tu phải biết xả tâm. Trên con đường tu tập, khi hiểu rõ luật nhân quả, nếu bị người khác nói xấu hoặc chửi mắng, thì chúng ta vẫn giữ được sự bình an, không hề sợ hãi. Do không sợ hãi, chúng ta chuyển được nhân quả của mình. Còn ai làm điều sai trái thì chính họ sẽ phải tự gánh chịu hậu quả của hành vi ấy không thể nào tránh khỏi.
Những Lời Gốc Phật Dạy – Tập 4
Như các bạn đã biết chúng tôi đã xác định Bát Chánh Đạo là tám lớp học của Phật giáo được chia theo ba cấp Giới, Định, Tuệ. Như vậy, Bát Chánh Đạo là chương trình giáo dục đào tạo đạo đức nhân bản - nhân quả cho mỗi người để biến cuộc sống thế gian này thành cõi Cực Lạc, Thiên Đường. Cho nên, Đức Phật dạy người đệ tử cuối cùng của mình trước giờ nhập Niết Bàn là bài pháp này.