Sách ảnh liên quan
Quay lạiNgười mới tu mà không lao động thân sanh lười biếng, tâm ý bạc nhược, mất hết ý chí, không còn nghị lực tu tập. Người mới tu phải tu tập trau dồi thân tâm trong các đối tượng, mọi hoàn cảnh, mọi sự việc để xả tâm ly dục ly ác pháp. Người mới tu phải lấy sự xả tâm làm điều quan trọng, nếu tâm chưa xả mà vội vào nhập thất tức là tránh duyên tránh cảnh, đó là hình thức ức chế tâm, nén tâm, thì tu tập chẳng đi đến đâu.
Đạo Phật là đạo trí tuệ đạo đức không làm khổ mình khổ người, tạo cảnh tu tập cho mình mà luôn luôn làm cho mọi người vui mình vui, đó là tu thiền định xả tâm. Thiền định xả tâm còn có tên gọi là “Bất Động Tâm Định”. Người có bất động tâm định là người sống trong trí tuệ nhân quả, ứng dụng nhân quả, chủ động điều khiển nhân quả, chuyển hóa nhân quả.
Trên đường du học xa quê hương, xa cha, xa mẹ, xa những người thân thương thì con phải làm sao cho xứng đáng với lòng thương yêu ấy? Phải cố gắng học tập, học tập để trở thành người hữu ích cho con, cho đất nước, quê hương... Tổ quốc đang trông chờ những đứa con thân yêu xa quê hương... ngày trở về! Ngày trở về, con phải cố gắng mang về cho đất nước một tài năng, tài năng ấy phải giúp cho dân tộc xóa đói giảm nghèo, đem lại hạnh phúc, ấm no cho mọi người…
Với trí hữu hạn mà muốn hiểu nhân quả quá khứ thì con sẽ hiểu bằng tưởng, mà hiểu bằng tưởng thì không đúng, nhân quả quá khứ phải hiểu bằng trí vô hạn thì mới cụ thể. Hiện tại nhân quả mình tốt thì vị lại sẽ được hưởng phước báu, có thân ít bệnh tật, cơm ăn áo mặc dư thừa. Nhân quả quá khứ không tốt nên hiện đời có thân phải chịu bệnh tật khổ đau mà không ai thoát khỏi.
Bởi vậy, Đạo Phật thiết lập chánh pháp, lấy bệnh khổ làm thuốc hay, lấy hoạn nạn làm thành công, lấy gai góc làm giải thoát, lấy ma quân làm bạn đạo, lấy khó khăn làm sự tác thành, lấy bạn tệ bạc làm người giúp đỡ, lấy kẻ chống nghịch làm người giao du, lấy sự thi ân như đôi dép bỏ, lấy xả lợi làm vinh hoa, lấy oan ức làm đà tiến thủ. Thế nên, trong chướng ngại mà vượt qua tất cả.
Con hãy đọc bài viết của Nguyên Thanh thì biết khả năng người này tuổi trẻ có tài, có tu, chắc chắn phải có người thừa kế Thầy, các con đừng lo. Xưa Đức Phật cũng gặp khó khăn trên đường giáo hóa, đấy cũng là duyên của chúng sanh với Phật pháp. Trước các khó khăn mới biết người tốt, người xấu, nhưng tất cả mọi người chúng ta nên thương yêu họ.
“Phóng sanh” đúng chánh pháp của Phật là phải phóng sanh đúng với tâm từ, bi, hỷ, xả. Phóng sanh với tâm từ là tránh tất cả mọi hành động cố ý hay vô ý đều không làm đau khổ chúng sanh.
Chừng nào tâm như cục đất thời mới xong, cố gắng lên con ạ: “Chiến thắng ngàn quân địch không bằng chiến thắng tâm mình”. Con hãy cố gắng tu hành “diệt ngã, xả tâm, ly dục ly ác pháp cho rốt ráo”. Cố gắng hết sức mình để làm chủ thân tâm, sự giải thoát hoàn toàn, để đạt được “tâm bất động”.