Tùy thuận mà không bị lôi cuốn
NỘI DUNG MÔ TẢ
Cho nên, Thầy đã dạy: “Tùy thuận mà không bị lôi cuốn vào việc ác”, còn bị lôi cuốn vào việc ác thì nhất định tìm cách tránh né hoặc nhất định không làm điều đó.
Quý bạn đọc vui lòng chọn định dạng pdf hoặc epub, rồi nhấn nút “Đọc” ở trên để đọc toàn bộ nội dung tư liệu, hoặc xem trực tiếp như dưới đây:
Chơn Như, ngày 3 tháng 5 năm 1998
TÙY THUẬN MÀ KHÔNG BỊ LÔI CUỐN
Diệu Tịnh vấn đạo
Hỏi: Kính thưa Thầy, khi đã biết tu, ăn chay, giữ giới của Phật hoàn toàn, nhưng mỗi khi có việc, người nhà nhờ thái thịt, làm cá và cả chiên rán, xào nấu, tuy rằng không ăn, không trực tiếp sát sanh, nhưng vì tùy thuận mà nhận làm thì điều này có phạm giới không? Có chịu nghiệp báo nhân quả về sau không?
Đáp: Biết ăn chay tức là biết tu tập tâm “từ, bi, hỷ, xả”. Đã tu tập tâm “từ, bi” mà còn thái thịt, làm cá, chiên rán, xào nấu thì mắt thấy tay làm sự chết chóc, đau khổ của chúng sinh thì lòng dạ nào còn làm được?
Tuy không ăn thịt chúng sanh nhưng thân hành động trực tiếp tạo sự đau khổ, tội ác.
Nói về giới, người này đã phạm giới. Nói về nghiệp báo, người này vẫn phải chịu thọ nghiệp khổ như người khác.
Cho nên, Thầy đã dạy: “Tùy thuận mà không bị lôi cuốn vào việc ác”, còn bị lôi cuốn vào việc ác thì nhất định tìm cách tránh né hoặc nhất định không làm điều đó.
Có người ăn ngày một bữa, sống đúng Phạm hạnh, đến chùa khác ăn ngày ba bữa, tùy thuận cho họ vui, nhưng không ngờ đó là một điều phạm giới.
Phật giáo dạy chúng ta tu hành, cái đúng của Đạo Phật, nhất là Phạm hạnh của vị Tỳ-kheo thì thà chết chứ không phá giới hạnh, thà chết chứ không làm phỉ báng Phật pháp.
THÔNG TIN TÁC GIẢ
BÌNH LUẬN
VIẾT BÌNH LUẬN
THÔNG TIN BỔ SUNG
-
Tác giả
Trưởng lão Thích Thông Lạc
-
Đối tượng
Thích Nữ Diệu Tịnh
-
Thời gian
3/5/1998
-
Khổ giấy
13x20,5 cm
-
Số trang
7
-
Thể loại
Vấn đạo
-
Dữ liệu
File pdf, epub
-
Ngôn ngữ
Tiếng Việt
-
Phù hợp cho
Máy tính, máy tính bảng, smartphone
Ban biên tập
“Cho nên, Thầy đã dạy: “Tùy thuận mà không bị lôi cuốn vào việc ác”, còn bị lôi cuốn vào việc ác thì nhất định tìm cách tránh né hoặc nhất định không làm điều đó.” (Trưởng lão Thích Thông Lạc)