Sách nói liên quan

Quay lại

Đường Về Xứ Phật – Tập 7

Trưởng lão Thích Thông Lạc

Nói tu tập là nói theo tôn giáo, chứ Phật giáo nói tu tập là nói sống không làm khổ mình khổ người, sống không làm khổ mình khổ người là hộ trì và giữ gìn bảo vệ chân lý, người nào biết sống hộ trì và giữ gìn bảo vệ chân lý là không hiểu sai Phật pháp. Còn ngược lại tu khác sống khác là không hiểu Phật pháp, nên tu tập gần chết mà không chứng đạo. Người hiểu đúng chỉ cần sống biết xả các chướng ngại pháp là chứng đạo.

Nhân quả thảo mộc

Nguyên Thanh

Pháp Trí

Gieo nhân nào cho quả nấy, một nhân có thể cho ra nhiều quả, một quả có thể chứa nhiều nhân rất chân thật, rõ ràng, cụ thể. Nhân quả thảo mộc thành do duyên hợp, hoại bởi duyên tan. Đặc tướng, đặc tính nhân quả do duyên hợp quyết định, nên chúng khác biệt với những nhân quả khác. Khi duyên thay đổi thì nhân quả thay đổi, cho nên nhân quả có thể chuyển đổi được. Muốn được quả tốt thì phải biết gieo nhân tốt và hợp đủ duyên lành.

Phân biệt tĩnh giác và tỉnh thức

Trưởng lão Thích Thông Lạc

Kim Quang

TĨNH GIÁC và TỈNH THỨC khác nghĩa, khác hình dạng, chỉ có đồng âm. Chữ TĨNH GIÁC dấu ngã (~), chữ TỈNH THỨC dấu hỏi (?). Pháp TĨNH GIÁC CHÁNH NIỆM trong kinh Phật dạy dùng sức “BÌNH TĨNH” quan sát phân biệt các pháp nào thiện để tăng trưởng và ngăn chặn diệt trừ các pháp nào ác để “XẢ TÂM”, đó là để giúp tâm bất động trước các ác pháp; là để giúp tâm thanh thản, an lạc và vô sự. Pháp môn TĨNH GIÁC CHÁNH NIỆM dùng để tu tập TỨ CHÁNH CẦN xả phần thô; còn pháp môn TỈNH THỨC CHÁNH NIỆM dùng để tu tập TỨ NIỆM XỨ luyện nội lực thiền định để xả tâm phần vi tế.

Tu như thế nào đúng pháp

Trưởng lão Thích Thông Lạc

Phật tử Luân

Pháp môn của Phật là pháp xả tâm chứ không phải là pháp môn ức chế tâm. Pháp môn của Phật là pháp môn vô ngã ác pháp, hữu ngã thiện pháp. Pháp môn của Phật là pháp môn ngăn ác diệt ác pháp, sanh thiện tăng trưởng thiện pháp. Pháp môn của Phật là pháp môn toàn thiện. Pháp môn của Phật là một pháp môn đạo đức nhân bản - nhân quả, không làm khổ mình, khổ người và khổ tất cả chúng sanh. Pháp môn của Phật là một pháp môn huấn luyện tâm, rèn luyện tâm, như lý tác ý. Pháp môn của Phật là một pháp môn dùng để dẫn tâm vào đạo đức làm người.

Đường Về Xứ Phật – Tập 5

Trưởng lão Thích Thông Lạc

Theo lộ trình “Tam Vô Lậu Học”, nhờ sống đúng giới hạnh và giới đức, tu tập đúng các pháp của Phật đã dạy, từ đó chúng tôi sống trong đạo đức nhân quả, không làm khổ mình khổ người. Vì đã không làm khổ mình khổ người, chúng tôi thấy rất rõ là tâm chúng tôi đã ly dục ly ác pháp, ly dục ly ác pháp tức là chúng tôi đã làm chủ được cuộc sống của chúng tôi, nên thấy rõ thân tâm có một cuộc sống giải thoát, an lạc, vô sự.

Buồn chán khi không xả tâm được

Trưởng lão Thích Thông Lạc

Hải Tâm

Nghe tiếng kêu cứu này Thầy quá bồi hồi, cảm ứng như Thầy đang chới với giữa dòng sông như con vậy. Tu hành không có nghĩa là trở thành cây đá, tu hành là dẹp bỏ những tâm ích kỷ, nhỏ mọn để không làm khổ mình khổ người, không thương ghét trong sự đối đãi, chứ không thể nào làm mất tâm từ bi của một tu sĩ Phật giáo.

Chánh kiến

Trưởng lão Thích Thông Lạc

Từ Tuệ

Tóm lại, khi nhìn thấy hình sắc xấu, tốt cũng như khi nghe âm thanh thuận tai, chướng tai, khi cảm giác êm ấm, thoải mái dễ chịu, khi ngửi một mùi thơm hay thối đều không có chướng ngại thân tâm thì đó là Chánh kiến; khi lục căn tiếp xúc lục trần không dính mắc là Chánh kiến, tức là một sự hiểu biết mà không có khổ đau, đó là Chánh kiến.

Đường Về Xứ Phật – Tập 2

Trưởng lão Thích Thông Lạc

Giáo pháp chân chánh của Đạo Phật luôn luôn chỉ thẳng, nói thật, nói những pháp hành cụ thể, thực tế, rõ ràng như: “Ngăn ác, diệt ác pháp, sinh thiện, tăng trưởng thiện pháp” hoặc “Không nên làm các pháp ác, nên làm các pháp thiện”. Cho nên, giáo pháp của Phật không bao giờ nói sai sự thật, luôn luôn nói đúng đạo đức nhân bản - nhân quả của con người để mọi người hiểu biết rõ ràng và tự sửa sai những điều lầm lỗi, những điều làm không đúng theo đạo đức làm người, làm Thánh.

Tu có đối tượng

Trưởng lão Thích Thông Lạc

Từ Tuệ

Tu có đối tượng tuy khó nhưng kết quả dễ nhận ra và nhận ra rõ ràng, cụ thể. Tu tập có đối tượng không sợ bị ức chế tâm, không sợ lạc vào thiền tưởng, nhưng phải tránh sự chịu đựng. Tu tập có đối tượng dễ phát triển tri kiến giải thoát vì phải thường xuyên quán xét, tư duy, suy nghĩ, làm việc nhiều về trí óc. Phát triển tri kiến giải thoát tức là phát triển trí tuệ đạo đức nhân bản - nhân quả.

Vọng tưởng

Trưởng lão Thích Thông Lạc

Viên Minh

Muốn tu đúng thì con phải hiểu vọng tưởng từ đâu sanh? Vọng tưởng sanh ra từ gốc lòng ham muốn và các ác pháp. Muốn dứt trừ vọng tưởng thì con phải sống trong đạo đức nhân quả và tu Định vô lậu. Muốn sống đúng nhân quả và tu Định vô lậu có kết quả tốt có lợi ích lớn thì con phải tập sống đúng đời sống giới luật (chính là thầy của con).

Tâm bất an

Trưởng lão Thích Thông Lạc

Hải Tâm

Thầy thường dạy: “Tu là sống, sống là tu” nghĩa là tu tập trong mỗi hành động, việc làm chứ không phải đợi vào cốc ngồi tu. Tu ở đây theo Đạo Phật có nghĩa là sửa đổi những thói hư tật xấu, sửa đổi những hành động ác, không làm ác nữa tức là không làm khổ mình khổ người, không làm khổ mình khổ người tức là tu.

Người mới tu cần nên tu tập

Trưởng lão Thích Thông Lạc

Trong mọi thời gian đều nhắc tâm: “Tâm phải ly dục ly ác pháp, tâm như cục đất không giận hờn thương ghét ai hết, phải thanh thản, phải bất động, phải vô sự”. Quán xét đời sống con người khổ để xa lìa tâm tham đắm vật chất thế gian. Quán xét thân vô thường, sự sống chết như chỉ mành treo chuông. Quán xét bệnh là khổ để siêng năng, tinh tấn tu hành. Quán xét tâm tham, sân, si, mạn, nghi là nguy hiểm, là đau khổ. Quán xét thân bất tịnh để phá ngã chấp. Quán xét tâm vô thường để không bị lầm chấp là linh hồn, là Phật tánh…