Cho nên, cái ý của chúng ta là cái nhân, chứ chưa thành cái quả đâu. Nhưng mà mọi mọi cái hành động của chúng ta đều qua cái ý hết. Nhưng mà cái ý nó quá nhanh, cho nên khi mà nó vừa tiếp nhận một cái gì đó, cái ý nó phát khởi nó bắt. Cũng như người ta vừa chửi mình, mình chưa kịp, nhưng mà cái ý của mình nó đã theo thói quen nó phản ứng liền, nó chửi lại, nó đánh lại liền, nó không có tha. Cho nên từ đó mà nhân quả thiện ác nó chồng lên ngay liền. Cho nên đức Phật dạy mình chánh niệm tỉnh thức để mình tỉnh táo, để khi mà có trường hợp đó, mình đừng có bị cái nghiệp lực nó đẩy. Cho nên, cái ý của mình muốn chửi người ta, mình suy nghĩ không có nên chửi như vậy được, vì vậy mà cái lời nói của mình nó nhẹ nhàng, êm dịu hơn, nó không có hung hăng nữa.
Xem toàn bộ bài vấn đạo: (dạng bản in chuẩn pdf, dạng web html)
- Xem bằng trình duyệt
- Đọc trực tiếp như sau:
1. Tài liệu dạng pdf
Xem bằng trình đọc google
Xem bằng trình đọc PDF JS
2. Tài liệu dạng html (unicode)
Xem pháp âm vấn đạo gốc:
Download
(Right-click & select "save link as" or "save target as"...)
Tham khảo: Album Lớp Chánh Kiến, bài 041-(LCK-021B), phút 0 - 2'41""
Để lại ý kiến của bạn
Đăng nhập để góp ý
Góp ý kiến như là khách