Xem toàn bộ bài vấn đạo: (dạng bản in chuẩn pdf, dạng web html và bút tích bản viết tay)
- Đọc trực tiếp như sau:
Tham khảo phần vấn đạo của cùng tác giả:
Phân biệt không tin, cảnh giác với nghi ngờ
Con muốn hỏi tâm nghi trong ngũ triền cái tham, sân, si, mạn, nghi. Nghi ở đây là ác pháp, vậy nghĩa của nó là như thế nào? Nghi ngờ là cái gì chưa rõ, chưa hiểu nên mới nghi ngờ. Còn đã rõ, đã hiểu thì không nghi ngờ. Con đã hiểu nghĩa này chưa? “Không tin” và “cảnh giác” là không có “nghi ngờ” trong đó, vì “không tin” và “cảnh giác” là biết rõ chứ không phải chưa biết rõ. Ví dụ 1: Biết người ta xấu ác thì còn nghi chổ nào? Nên cảnh giác với những người xấu ác. Ví dụ 2: Biết rõ kinh sách Đại Thừa không phải của Phật thuyết nên không tin, chứ đâu phải nghi ngờ. Nghi ngờ là ác pháp cho nên không bao giờ ai gọi nó là Đức Nghi Ngờ, nhưng không tin và cảnh giác là hai đức: Đức Không Tin và Đức Cảnh Giác.
Để lại ý kiến của bạn
Đăng nhập để góp ý
Góp ý kiến như là khách